
Gái Một Đời Chồng
Người sáng tác: Chinh Hoàng
Số tập: 31
Tình trạng: Full
Lượt view: 44,517
Thể loại: Ngôn Tình Khác Việt Nam
Số tập: 31
Tình trạng: Full
Lượt view: 44,517
Thể loại: Ngôn Tình Khác Việt Nam
- Tôi nói thẳng dành cho
cô khỏi bất ngờ, tôi không yêu cô và quan yếu
hơn hết tôi là gay...Tôi mong rằng
cuộc hôn nhân này, sẽ là giao dịch lặng thầm giữa tôi và cô...Cô giúp đỡ
tôi khiến mờ ảo mồm
thiên hạ. Tôi giúp đỡ
cô nuôi cực kì nhiều
em cô ăn uống học đàng hoàng. Nếu không đồng ý, tức thì
bây thì thời điểm cô được thể lìa khỏi đây. Có điều khuyến khích ý nghĩ
dành cho
bố cô chút...
Tôi đứng như trời trồng, đờ hết người ra. Một vấn đề lâu sau mới định thần được:
- Hóa ra đây chủ nhân yếu là mục tiêu của nhà anh....
- Không. Cô sai rồi. Là mục tiêu của riêng tôi, chứ không phải của bố má tôi...
- Bảo sao anh được tiền, được địa vị lại nhắm mắt xuôi tay đồng ý lấy một đứa con gái nhà quê chân lấm, tay bùn khoáng chất như tôi...
- Tính tôi không thích lằng
Cường nháy mắt ra hiệu, gọi tôi lên phòng:
- Cô bép xép gì với mẹ tôi à...?
- Anh không bình thương vừa thôi, mong rằng muốn tấu tôi tấu lâu rồi. Sao phải đợi tới hôm nay...?
- Nhớ lấy lời thím nói, đợi tôi thêm một năm nữa thôi. Tôi sẽ giải thoát dành cho cô...
Tôi khởi đầu thấy bực mình, hai mẹ con nhà này đã lạ thật. Người chửi bới, ngoại hình nghi ngờ, rốt cuộc giũ lại nhằm tôi sống nữa không...?
___
Vài ngày sau mẹ ck tôi giũ lại thuê một bà thầy tướng về cúng. Hương khói nghi ngút, tiếng mõ, tiếng chuông vang lên không ngừng. Cứ gõ tới đâu, bà lạy tới đó đó:
- Cô ra đi đền cao cửa rộng, xin được thím kêu thay lạy đỡ dành cho nó con giũ lại tí lộc đường con cái...
- Vì bà thực tình chính vì thế tôi đã nói thẳng. Cái tuổi phái mạnh bà không hợp với
- Con không bênh ai, song nói gì phải đúng chứ...
- Tao nói gì sai nào...?
- Nói chuyện với má chán quá, cô Lành tốt tính không mục đích là bụng chứ như đứa thay thê bọn họ nhảy xổ lên rồi. Thời thời khắc hi vọng ước kiếm mang lại đứa con dâu như vậy, còn khó hơn lên trời đấy. Mẹ cứ ở đó mà đay nghiến, tới vấn đề mất rồi sau đó lại nuối tiếc ngẩn thân hình ra...
- Thôi mi về đi, nạp tia nắng nói linh tinh tau càng thêm bực...
Nhìn theo bóng lưng con gái, má ck vẫn không ngừng lẩm bẩm:
- Con với cái, ngày càng mất dạy. Học dành cho lắm từ về nhà mà bao biện mẹ...
Ngang qua tôi, chị ck dịu giọng:
- Mợ phun vậy hãy trách má nhé, tính má lý vì thôi chứ không mục đích là bụng lâu đâu...
- Em biết mà chị...
- Ừ, chị về đây. Có gì cứ nói với chị, giúp đỡ mang lại thì
Mày giết mẹ đi, thằng khốn nạn này....
- Con đâu được quyền tự quyết định giới tính. Bao nhiêu năm qua vì bố mẹ, vì ở nhà đình con cũng cắn răng kiểu diếm, khổ sở lắm rồi. Giờ con kỳ vọng được sống đúng với thực chất của mình, thì nắm lại gì sai...?
Mẹ ck vừa rơi lệ vừa lao tới đả thùm thụp cùng thân thể Cường:
- Tao đẻ được từng mi là con trai, mi như thế này tau còn mi hình dáng phía bên ngoài nào đụng thân thể ta nữa, con ơi là con...
- Mặt mũi mẹ quan trọng, vậy còn sung túc của con mẹ lót dép lên à...?
Tôi ngây thân thể ra, thân thể nào cũng nắm lại lí lẽ riêng của mình. Ngay với đầu kỹ thuật tạo nên của Cường là sai lầm, tuy vậy cũng khó trách. Cha mẹ sinh con trời sinh tính. Hơn thế nữa những thân thể ở xã hội lgbt đâu nắm lại gì đáng bảo
Cuộc hôn nhân giữa tôi và Cường cứ vậy kết thúc nhanh chóng hơn dự đoán. Tôi biết đây là vấn đề sớm muộn, tuy nhiên trong lòng vẫn bứt rứt không yên. Ngày tôi chuyển oẳng Cường lén lút nhét cùng tay tôi 20 triệu:
- Tôi xin phép lỗi vì đã tạo nên mợ liên lụy...
- Tôi không trách anh, vì vậy anh đả không vì vậy áy náy nữa...
- Cô định oẳng đâu, được về quê luôn luôn không...?
- Không. Tôi sẽ ở lại Hà Nội. Anh không vì vậy vội bàn thảo này với bố tôi, tôi sợ ông không chịu nổi...
- Cô cứ yên tâm..Mà mợ tìm được chỗ ở mới chưa...?
- Tạm thời tôi sẽ ở bởi vì với bà chị họ. Sau đó kiếm một công việc, tích góp dần mở một quán hoa tươi. Thực hiện ước mong với nhỏ của tôi...
- Chúc mợ may mắn...
Tôi quay đầu bước oẳng mạnh mẽ. Tương lai còn dài,
Ở nhà những lúc nào rảnh rỗi, tôi thật đều tranh thủ thì tiếng lên mạng kiếm tìm tin tức liên tưởng tới trẻ em. Cứ tưởng ngành nghề này đối chọi giản, tuy vậy lúc tiến hành từ tạo nên mới thấy khó khăn. Cốm xa mẹ từ nhỏ, lại quen với dì giúp đỡ việc ngày trước thế tốt hơn hãy càng khó trộn đồng với tôi. Nhiều bề ngoài dành cho rằng một đứa trẻ hơn 6 tuổi chưa biết gì ư...?
Không đâu, bọn nó hiểu hết đấy...
Có lần chết học về, Cốm tự nhiên hỏi tôi:
- Sao dì lại đón cháu, một vài phái đẹp toàn có cha mẹ đón cơ mà...
Tôi ý nghĩ một hồi, không biết trả lời sao dành cho phải. Cuối & đành ấp úng:
- Tại mẹ Cốm bận quá thôi, lúc nào hết bận mẹ Cốm sẽ về đưa Cốm chết công viên chơi...
- Cô Lành nói dối, bố cháu hướng dẫn mẹ cháu chết xa lắm,
Vừa bước chân xuống cổng, tôi củng nghe tiếng gắt nhẹ nhàng của Dũng:
- Hôm nay sao con lại cấu mợ Trang...?
Cốm không trả lời bảo thút thít, mếu máo...
- Bố đang hỏi con đấy, con có nghe không...?
- ...(im lặng)
Dũng bực tôi quát to hơn:
- Cốm...Bây thì thời điểm bố không nói có con nữa à? Sao con càng lớn càng lì lợm sở dĩ này?
Tôi đứng ngoài đợi xem Cốm định tạo nên gì? Nhưng xác nhận mợ bé này "lì" thật, mặc bố quát mắng ra sao vẫn kiên quyết không chịu mở mồm xin phép được lỗi. Dũng dơ tay định tét bằng mông con gái, thì tôi củng nhanh chóng chân chạy bằng ôm ấp lòng vòng nó:
- Anh xin phép được đừng giã Cốm, tội nghiệp nó lắm...
- Em lên sau đó à? Em không biết đó thôi, chứ dạo này nó học có chỗ nào cái tính ngang bướng lắm. Nay anh dành cho nó tới công ty,
Mẹ Dũng quay sang tôi hậm hực:
- Cô biết gì về tại gia đình tôi mà nói. Mẹ nó chỉ với mợ U nó sắp về à. Đừng gieo từ đầu ôn vật những điều vô lí...
- Cháu xin được lỗi, cháu không cố ý đoán mò Cốm đâu...
- Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng. Tôi nói sở dĩ chắc mợ củng hiểu. Trang đứng lên ra đi về thôi...
- Bác xin được đừng trách Lành, mợ ấy củng chỉ được lòng tốt hi vọng mỏi thí Cốm thôi mà...
- Thí danh mục tập thể thể loại tiếp xúc liên tục với mọi người xuyên tạc như sở dĩ thì chưng không cần. Thằng Dũng mới ra đi Quảng Ninh công tác, định nhờ cháu sang trông cái Cốm hai ngày mà thì thời gian chắc không phải nữa...
- Không sao đâu. Cháu củng đang rảnh, chưng cứ nhằm cháu trông cho. Gì thì gì được người nhà vẫn yên tâm hơn chứ...
- Làm thế nào nhờ cháu nhé!
Mẹ Dũng nói xong
Trang tại tại gia đình không giấu nổi căm phẫn...
- Mẹ Trang: Con sao thế...?
- Chẳng lẽ con lại không vì một con giúp đỡ việc...?
- Ai nói thế, U vả hắt vỡ mồm...
- Chứ sao anh Dũng không nhằm mắt tới con, chỉ chăm chắm nhìn con giúp đỡ việc mới...
- Để U đàm luận với U nó...
Bố Trang vừa đi rồi tạo nên về nghe được:
- Bà định tạo nên gì, vấn đề của nó nó cứ nhằm nó nó tự giải quyết. Nhúng tay cùng mấy nữa tạo nên sở dĩ nào bà chịu nổi không...?
- Tôi xót con gái tôi thì có gì sai...?
- Một tôi bà biết xót con à...? Nhưng yêu mến không phải là tiếp đến U con bà có thể mua mang tới vì tiền...
- Trang: Ngoài anh Dũng con sẽ không lấy ai...
- Lấy về sau đó thì sở dĩ nào, liệu có thịnh vượng không? Thằng Dũng là đứa lạnh lùng, quyết đoán nó sẽ
Dũng đưa Cốm ra đi học xong, về thẳng nhà bố mẹ, mặt hằm hằm:
- Sao mẹ lại tạo nên thế? Mẹ coi con là cái gì?
- Tao tạo nên gì? Mày điên à?
Dũng cười nhạt:
- Lẽ ra mẹ vậy hãy ra đi tạo nên diễn viên mới đúng...
- Đừng sở hữu láo...(mẹ D quát to)
- Con đả dạy dẫn lúc của con mục đích là con tự đáp ứng cơ mà. Hôn nhân của con đổ vỡ lẽ một lần rồi, mẹ chưa nạp ánh nắng nhập sao?
- Vk ban sơ của mi xứng đáng túi thế, cái mục lục tập thể thể loại đàm bà không biết ý nghĩ dành cho ck con như nó nhà này không cần...
- Mẹ thôi đi, hở tí là chì chiết thân thể ta. Giờ Thu (vk cũ) không còn tương tác tới con nữa, mẹ mục đích là cô ấy yên. Riêng Trang nếu như thích thì mẹ lấy, không vậy hãy ép con quá...
- Mày ngủ với nó rồi, thời khắc mi định trối bỏ trách nhiệm
...
Tôi đứng như trời trồng, đờ hết người ra. Một vấn đề lâu sau mới định thần được:
- Hóa ra đây chủ nhân yếu là mục tiêu của nhà anh....
- Không. Cô sai rồi. Là mục tiêu của riêng tôi, chứ không phải của bố má tôi...
- Bảo sao anh được tiền, được địa vị lại nhắm mắt xuôi tay đồng ý lấy một đứa con gái nhà quê chân lấm, tay bùn khoáng chất như tôi...
- Tính tôi không thích lằng
Cường nháy mắt ra hiệu, gọi tôi lên phòng:
- Cô bép xép gì với mẹ tôi à...?
- Anh không bình thương vừa thôi, mong rằng muốn tấu tôi tấu lâu rồi. Sao phải đợi tới hôm nay...?
- Nhớ lấy lời thím nói, đợi tôi thêm một năm nữa thôi. Tôi sẽ giải thoát dành cho cô...
Tôi khởi đầu thấy bực mình, hai mẹ con nhà này đã lạ thật. Người chửi bới, ngoại hình nghi ngờ, rốt cuộc giũ lại nhằm tôi sống nữa không...?
___
Vài ngày sau mẹ ck tôi giũ lại thuê một bà thầy tướng về cúng. Hương khói nghi ngút, tiếng mõ, tiếng chuông vang lên không ngừng. Cứ gõ tới đâu, bà lạy tới đó đó:
- Cô ra đi đền cao cửa rộng, xin được thím kêu thay lạy đỡ dành cho nó con giũ lại tí lộc đường con cái...
- Vì bà thực tình chính vì thế tôi đã nói thẳng. Cái tuổi phái mạnh bà không hợp với
- Con không bênh ai, song nói gì phải đúng chứ...
- Tao nói gì sai nào...?
- Nói chuyện với má chán quá, cô Lành tốt tính không mục đích là bụng chứ như đứa thay thê bọn họ nhảy xổ lên rồi. Thời thời khắc hi vọng ước kiếm mang lại đứa con dâu như vậy, còn khó hơn lên trời đấy. Mẹ cứ ở đó mà đay nghiến, tới vấn đề mất rồi sau đó lại nuối tiếc ngẩn thân hình ra...
- Thôi mi về đi, nạp tia nắng nói linh tinh tau càng thêm bực...
Nhìn theo bóng lưng con gái, má ck vẫn không ngừng lẩm bẩm:
- Con với cái, ngày càng mất dạy. Học dành cho lắm từ về nhà mà bao biện mẹ...
Ngang qua tôi, chị ck dịu giọng:
- Mợ phun vậy hãy trách má nhé, tính má lý vì thôi chứ không mục đích là bụng lâu đâu...
- Em biết mà chị...
- Ừ, chị về đây. Có gì cứ nói với chị, giúp đỡ mang lại thì
Mày giết mẹ đi, thằng khốn nạn này....
- Con đâu được quyền tự quyết định giới tính. Bao nhiêu năm qua vì bố mẹ, vì ở nhà đình con cũng cắn răng kiểu diếm, khổ sở lắm rồi. Giờ con kỳ vọng được sống đúng với thực chất của mình, thì nắm lại gì sai...?
Mẹ ck vừa rơi lệ vừa lao tới đả thùm thụp cùng thân thể Cường:
- Tao đẻ được từng mi là con trai, mi như thế này tau còn mi hình dáng phía bên ngoài nào đụng thân thể ta nữa, con ơi là con...
- Mặt mũi mẹ quan trọng, vậy còn sung túc của con mẹ lót dép lên à...?
Tôi ngây thân thể ra, thân thể nào cũng nắm lại lí lẽ riêng của mình. Ngay với đầu kỹ thuật tạo nên của Cường là sai lầm, tuy vậy cũng khó trách. Cha mẹ sinh con trời sinh tính. Hơn thế nữa những thân thể ở xã hội lgbt đâu nắm lại gì đáng bảo
Cuộc hôn nhân giữa tôi và Cường cứ vậy kết thúc nhanh chóng hơn dự đoán. Tôi biết đây là vấn đề sớm muộn, tuy nhiên trong lòng vẫn bứt rứt không yên. Ngày tôi chuyển oẳng Cường lén lút nhét cùng tay tôi 20 triệu:
- Tôi xin phép lỗi vì đã tạo nên mợ liên lụy...
- Tôi không trách anh, vì vậy anh đả không vì vậy áy náy nữa...
- Cô định oẳng đâu, được về quê luôn luôn không...?
- Không. Tôi sẽ ở lại Hà Nội. Anh không vì vậy vội bàn thảo này với bố tôi, tôi sợ ông không chịu nổi...
- Cô cứ yên tâm..Mà mợ tìm được chỗ ở mới chưa...?
- Tạm thời tôi sẽ ở bởi vì với bà chị họ. Sau đó kiếm một công việc, tích góp dần mở một quán hoa tươi. Thực hiện ước mong với nhỏ của tôi...
- Chúc mợ may mắn...
Tôi quay đầu bước oẳng mạnh mẽ. Tương lai còn dài,
Ở nhà những lúc nào rảnh rỗi, tôi thật đều tranh thủ thì tiếng lên mạng kiếm tìm tin tức liên tưởng tới trẻ em. Cứ tưởng ngành nghề này đối chọi giản, tuy vậy lúc tiến hành từ tạo nên mới thấy khó khăn. Cốm xa mẹ từ nhỏ, lại quen với dì giúp đỡ việc ngày trước thế tốt hơn hãy càng khó trộn đồng với tôi. Nhiều bề ngoài dành cho rằng một đứa trẻ hơn 6 tuổi chưa biết gì ư...?
Không đâu, bọn nó hiểu hết đấy...
Có lần chết học về, Cốm tự nhiên hỏi tôi:
- Sao dì lại đón cháu, một vài phái đẹp toàn có cha mẹ đón cơ mà...
Tôi ý nghĩ một hồi, không biết trả lời sao dành cho phải. Cuối & đành ấp úng:
- Tại mẹ Cốm bận quá thôi, lúc nào hết bận mẹ Cốm sẽ về đưa Cốm chết công viên chơi...
- Cô Lành nói dối, bố cháu hướng dẫn mẹ cháu chết xa lắm,
Vừa bước chân xuống cổng, tôi củng nghe tiếng gắt nhẹ nhàng của Dũng:
- Hôm nay sao con lại cấu mợ Trang...?
Cốm không trả lời bảo thút thít, mếu máo...
- Bố đang hỏi con đấy, con có nghe không...?
- ...(im lặng)
Dũng bực tôi quát to hơn:
- Cốm...Bây thì thời điểm bố không nói có con nữa à? Sao con càng lớn càng lì lợm sở dĩ này?
Tôi đứng ngoài đợi xem Cốm định tạo nên gì? Nhưng xác nhận mợ bé này "lì" thật, mặc bố quát mắng ra sao vẫn kiên quyết không chịu mở mồm xin phép được lỗi. Dũng dơ tay định tét bằng mông con gái, thì tôi củng nhanh chóng chân chạy bằng ôm ấp lòng vòng nó:
- Anh xin phép được đừng giã Cốm, tội nghiệp nó lắm...
- Em lên sau đó à? Em không biết đó thôi, chứ dạo này nó học có chỗ nào cái tính ngang bướng lắm. Nay anh dành cho nó tới công ty,
Mẹ Dũng quay sang tôi hậm hực:
- Cô biết gì về tại gia đình tôi mà nói. Mẹ nó chỉ với mợ U nó sắp về à. Đừng gieo từ đầu ôn vật những điều vô lí...
- Cháu xin được lỗi, cháu không cố ý đoán mò Cốm đâu...
- Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng. Tôi nói sở dĩ chắc mợ củng hiểu. Trang đứng lên ra đi về thôi...
- Bác xin được đừng trách Lành, mợ ấy củng chỉ được lòng tốt hi vọng mỏi thí Cốm thôi mà...
- Thí danh mục tập thể thể loại tiếp xúc liên tục với mọi người xuyên tạc như sở dĩ thì chưng không cần. Thằng Dũng mới ra đi Quảng Ninh công tác, định nhờ cháu sang trông cái Cốm hai ngày mà thì thời gian chắc không phải nữa...
- Không sao đâu. Cháu củng đang rảnh, chưng cứ nhằm cháu trông cho. Gì thì gì được người nhà vẫn yên tâm hơn chứ...
- Làm thế nào nhờ cháu nhé!
Mẹ Dũng nói xong
Trang tại tại gia đình không giấu nổi căm phẫn...
- Mẹ Trang: Con sao thế...?
- Chẳng lẽ con lại không vì một con giúp đỡ việc...?
- Ai nói thế, U vả hắt vỡ mồm...
- Chứ sao anh Dũng không nhằm mắt tới con, chỉ chăm chắm nhìn con giúp đỡ việc mới...
- Để U đàm luận với U nó...
Bố Trang vừa đi rồi tạo nên về nghe được:
- Bà định tạo nên gì, vấn đề của nó nó cứ nhằm nó nó tự giải quyết. Nhúng tay cùng mấy nữa tạo nên sở dĩ nào bà chịu nổi không...?
- Tôi xót con gái tôi thì có gì sai...?
- Một tôi bà biết xót con à...? Nhưng yêu mến không phải là tiếp đến U con bà có thể mua mang tới vì tiền...
- Trang: Ngoài anh Dũng con sẽ không lấy ai...
- Lấy về sau đó thì sở dĩ nào, liệu có thịnh vượng không? Thằng Dũng là đứa lạnh lùng, quyết đoán nó sẽ
Dũng đưa Cốm ra đi học xong, về thẳng nhà bố mẹ, mặt hằm hằm:
- Sao mẹ lại tạo nên thế? Mẹ coi con là cái gì?
- Tao tạo nên gì? Mày điên à?
Dũng cười nhạt:
- Lẽ ra mẹ vậy hãy ra đi tạo nên diễn viên mới đúng...
- Đừng sở hữu láo...(mẹ D quát to)
- Con đả dạy dẫn lúc của con mục đích là con tự đáp ứng cơ mà. Hôn nhân của con đổ vỡ lẽ một lần rồi, mẹ chưa nạp ánh nắng nhập sao?
- Vk ban sơ của mi xứng đáng túi thế, cái mục lục tập thể thể loại đàm bà không biết ý nghĩ dành cho ck con như nó nhà này không cần...
- Mẹ thôi đi, hở tí là chì chiết thân thể ta. Giờ Thu (vk cũ) không còn tương tác tới con nữa, mẹ mục đích là cô ấy yên. Riêng Trang nếu như thích thì mẹ lấy, không vậy hãy ép con quá...
- Mày ngủ với nó rồi, thời khắc mi định trối bỏ trách nhiệm
...
Bình luận (0)