
Hệ Thống Cà Khịa Đỉnh Cao
Người viết truyện: Thỏ Con Đi Lạc
Số chap: 38
Hiện trạng: Đang ra
Lượt view: 88,648
Thể loại: Huyền Huyễn Xuyên Không Trọng Sinh Hài Hước
Số chap: 38
Hiện trạng: Đang ra
Lượt view: 88,648
Thể loại: Huyền Huyễn Xuyên Không Trọng Sinh Hài Hước
Trong nội viện của Giang gia.
Có một thân hình phái mạnh trung niên giũ một vẻ mặt tái nhợt ngồi trên ghế.
Sau đó, sở hữu được một thân hình mặc trường bào trên mình, tóc bạc trắng, ra đi tới gần và nỉ non cái gì đó.
Lão già kia chưa kịp nói xong, nam tử này củng nện một quyền thật mạnh từ trên tay ghế, đứng dậy, ra đi ra khỏi phòng.
Cái ghế kia được tạo chính vì vậy từ Hoàng Hoa Lê, đủ nhằm trở thành một vật sở hữu được chi phí tương đương với báu vật ở nhà truyền.
Hoàng Hoa Lê tương đối là bền, chắc khỏe hơn bất kỳ thể loại gỗ nào, sở dĩ tuy nhiên mà lúc nào này, trên mặt ghế lại nứt ra từng vết như mạng nhện.
...
Ở phòng khác, cửa phòng đang mở, bên phía trong là một thiếu niên.
Tự dưng sở hữu được một c truyền từ trong đầu: "có
3 rưỡi sáng dậy viết dành cho mấy người xem thêm truyện đây, trả thời giờ dành cho tui bởi cách like nha.
Chương hai oan tại gia ngõ hẹp!
Trong đêm, ánh trăng mơ hồ, trình trạng đầy Liễu Vân thành túi nhấn đắm bởi vì bóng tối.
Đông đông đông!
Đêm cấm, cửa thành theo trơ trẽn tự đóng lại, địa điêm đã gập lại cửa chính. (Đêm cấm bảo dẫn đối kháng giản là cấm ra ngoài bằng nửa đêm thôi. Còn căn nguyên tại sao lại cấm ư? vì bên ngoài cầm lại tồn tại cường bạo ma, cường bạo linh v.v...)
Giang Bắc biết rõ, ở cái vậy giới này vẫn còn tận gốc phần nhiều thứ mà hắn chưa biết được, ví dụ như là việc "đêm cấm".
Rồi hắn bỗng nhớ tới công đoạn luyện tập của mình. "Muốn ta ngồi xuống mà luyện tập ư? Không bao giờ! Cả đời này ta sẽ không bao thời khắc tạo nên như
Cửa quán rượu, thân thể ra cùng thật đều đặn.
Giang Bắc mang trong tay một tấm đại ngân phiếu.
Gió nhẹ nhàng thổi qua đôi má.
Đây là cảm giác của một kẻ được tiền, ăn uống cơm rau dưa đã phải tới xa hoa nhất.
Hộ vệ nói Giang ngay tại nhà thiếu ngay tại nhà không thể mất mặt! Phải oẳng nơi xa hoa nhất!
Cửa tửu điếm ra toàn đám thân thể là đám thân thể tiếc hận hả ra vào, chật ních. Nhưng dưới sự trợ giúp đỡ của hai tên hộ vệ, Giang Bắc thành công chen lấn oẳng vào.
Ánh mắt của đám tiểu nhị xuyên qua tầng từng lớp lớp người, nhìn châm bẩm Giang Bắc!
Mang theo hộ vệ, rất là dê béo!
Tranh thủ thời giờ chạy ra đón chào!
Giang Bắc nhẹ nhàng gật đầu, tuyệt đối cấm như phản xạ gì, quay đầu oẳng lên trên lầu.
Trong lầu các, mấy cái
Ngồi ở vị trí của mình.
Giang Bắc yêu dáng nhìn vẻ mặt kia của Trần Cúc.
Có hơn sáu trăm điểm cà khịa, vẫn quá ít a!
Sau lúc học hai quyển chiến kỹ, một quyển công pháp, bây thì thời gian bảo phần còn lại giũ lại 53 điểm. Mà chút điểm đó thì không thể nào tăng tu vi lên được.
Nhìn Trần Cúc giũ lại vẻ không kỳ vọng nói lý với mình, Giang Bắc mỉm cười, với tư giải pháp một cơ thể nhiệt huyết, giống như là là thật lòng kỳ vọng khuyên bảo hắn vậy.
Hắng giọng một cái: "Này Cúc, ngươi nhận ra chương thơ về hoa Cúc của hắn như sở dĩ nào? "
Trần Cúc thực sự không kỳ vọng lý luật với Giang Bắc, song mà...!
Thơ ca là sở trường của hắn!
Hắn giũ lại thể trình diễn một chút.
"Không coi là thơ, không giũ lại gì đặc biệt, càng không
Khóe mồm Yên Lam cười như ước mong câu dẫn hồn vía của người khác, gọi thị nữ tới phân phó vài câu.
Sau đó, thị nữ chết tới mở mồm nói: "Đã như vậy, kính xin được Giang công tử tạo nên thơ! "
Nội tâm Giang Bắc xem thường, chơi lạnh vậy sao!
Không trò truyện trực tiếp, tuy vậy mà chết phân phó thị nữ!
Tất cả mọi người thật đều đang chú tâm nhìn hắn, chuẩn bị dành cho một ván chê cười.
Khẽ lắc lắc ly rượu trong tay, nhẹ nhàng nhõm nhấp một ngụm nhằm ra vẻ công tử nhà giàu.
"Muốn ta tạo nên thơ sao...đợi một chút! "
"Nhận mang tới từ...: 8điểm, 9 điểm, 6 điểm, 11 điểm, 7 điểm..."
Lại thu mang tới một mảng lớn a.
Cho dù là thủ túc con muỗi thì đã vẫn là thật.
Đạo lý kia, Giang Bắc hiểu, chủ nhân yếu vì lẽ đó cứ theo đà
Sáng sớm, Giang Bắc cảm thấy mang tới một chút.
Rời giường liền trông thấy Tiền tổng quản đang bận rộn.
Tiền tổng quản, tên là Tiền Khẩn.
"Tiền tổng quản! " Giang Bắc ngáp một cái sau đó kêu lên.
"Tiểu thiếu gia! " Tiền Khẩn sững sờ, vừa quay đầu lại liền thấy tiểu thiếu tại gia đang nhàn hạ đi rồi ra.
Tranh thủ thời giờ vội vàng chạy tới.
Tiểu thiếu tại gia luôn luôn sử dụng lễ đối đãi với hắn, hoàn mỹ nhất có tính năng bụng.
Mấy hiện thời gian toàn là Giang Bắc tới tìm hắn mục đích là kiếm tiền tiêu vặt, chẳng lẽ lại không sử dụng lễ đối đãi sao?
"Tiền tổng quản có bận gì không? " Giang Bắc khiêu mi hỏi.
"Chuẩn bị đi rồi thu thuế a. Mấy ngày trời hạn hán, khá nóng bức. Đảm bảo lũ thứ dân sẽ không chịu nộp thuế! "
Giang Bắc nghe xong liền cảm
Lúc lâu sau, trưởng thon dẫn dắt một đám thân hình bằng trong kia ra.
"Vị này chủ nhân yếu là Giang thiếu gia, thân hình miễn dành cho họ một năm thuế đó a...! "
Trần ông già già thở rơi nước lọc mắt lóc hô.
"Bịch, bịch. "
Đám thân hình này tức thì thức thì liền quỳ xuống.
Lưu dân, được thói quen quỳ xuống.
"Làm gì, tạo nên cái gì vậy! Nhanh đứng lên! " Giang Bắc tranh thủ thời giờ nói ra.
Phú nhân trụ tại đại phòng tử lý, bằng với nhân tử tại lộ thượng. (Người giàu sống trong căn nhà lớn, kẻ nghèo oẳng đi rồi bên vệ đường. Ta đã không biết tiếng hán. Dùng trang mềm cả đó ^.^)
Thế hệ này tạo nên cái thân hình giàu có, sao được nhằm họ như vậy được(Ta nhận thấy mik thật quá tốt đi rồi mà,)
"Đi, đi rồi theo ta tới Vân Đô tửu lâu nạp ánh nắng thật ngon nào!
Nội tâm Giang Bắc thực sự hết sức sợ.
Bất kể nói vậy nào, đây đã là cha của hắn (ở kiếp này) a...! "
Cưỡng ép nuốt một miếng(...), ra vẻ cao dáng.
"Chỉ có những người thiếu tự tin hơn về bản thân mình, mới ngu ngốc thực hành vũ lực. "
"Cha, với tư phương pháp là con của người, ta không hi vọng ước ngươi đã trở thành người như vậy. "
"Nhận sở hữu được tưg Giang Quán: 100 điểm"
Vừa dứt lời đã tức thì lập tức có điểm.
Giang Bắc nhếch nhếch miệng, hắn không muốn chọc giận cha hắn a...!
Cái thói quen này hắn không sửa được!
Đỗ quản ở nhà và mấy cái đầy tớ ở bên cạnh thom thóp lo sợ.
Tiểu thiếu ở nhà đây là đang thăm dò bà già ở nhà a...!
Đã xong, tiểu thiếu ở nhà đã xong......
Tội không đáng chết, tuy vậy là không thể thiếu
Giang Quán giỏ đạp!
Giang Bắc trong lòng sợ hãi!
"Tốt! Rất tốt a...! "
Bên ngoài truyền tới music của Giang Quán.
Trong lòng của Giang Bắc căng thẳng, cha đây là ý gì.
Hắn thề với trời, hắn rất kỳ không phải cố ý. Mà là một "thứ gì đó bằng trong tâm hồn" lôi kéo hắn.
Mà chẳng phải là hắn bảo đạp một cái lên mặt sao?
Ngoài cửa, Giang Quán & Đỗ ông lão một trước một sau chết tới.
Đỗ ông lão đã là một hồi da đầu run lên.
Tông chủ chủ yếu là tông chủ, giỏ sút mà có thể nhịn có sao!
Không có việc gì sao? Sao có thể!
Vốn đã là hi vọng mỏi khuyên bảo giáo huấn một chút, về việc hạ sát thì hắn vẫn không nỡ!
Không nghĩ tới, không thể nghĩ tới a...!
U Bộ nhất giai đại thành!
Đập từ mắt là một mảnh đất bằng.
Buổi sủng ái ngày hôm qua vừa mới thu vén xong, có một số hộ dân ở đó còn phải chuyển đi.
Nếu nơi này có giữ gìn tốt, hi vọng muốn xây tạo nên quảng trường đã có thể.
Năm cái đại hán phía trước, cầm đầu chủ nhân yếu là tên có chòm râu dài.
Lại nhìn xang tên đang vui vẻ bảo dẫn đạo ở bên đường.
Đây đúng là oan ở nhà đó a...Trần Cúc!
Giang Bắc không đi, đột nhiên nghĩ tới cái gì, tranh thủ lui thân thể lại đằng sau.
"Nhị Đản, mắng bọn hắn. " Giang Bắc bé giọng nói ra.
Bọn lưu dân bình dân trông thấy đám thân thể này liền sẽ chạy, tuy nhiên vấn đề này lại có Giang Bắc tạo nên chỗ tựa nó tôi nên.
"Cam lâm nương! Thứ hỗn đản! Các ngươi ra đi lúc dễ dàng nó ta! "
Những thân thể ở đằng
...
Có một thân hình phái mạnh trung niên giũ một vẻ mặt tái nhợt ngồi trên ghế.
Sau đó, sở hữu được một thân hình mặc trường bào trên mình, tóc bạc trắng, ra đi tới gần và nỉ non cái gì đó.
Lão già kia chưa kịp nói xong, nam tử này củng nện một quyền thật mạnh từ trên tay ghế, đứng dậy, ra đi ra khỏi phòng.
Cái ghế kia được tạo chính vì vậy từ Hoàng Hoa Lê, đủ nhằm trở thành một vật sở hữu được chi phí tương đương với báu vật ở nhà truyền.
Hoàng Hoa Lê tương đối là bền, chắc khỏe hơn bất kỳ thể loại gỗ nào, sở dĩ tuy nhiên mà lúc nào này, trên mặt ghế lại nứt ra từng vết như mạng nhện.
...
Ở phòng khác, cửa phòng đang mở, bên phía trong là một thiếu niên.
Tự dưng sở hữu được một c truyền từ trong đầu: "có
3 rưỡi sáng dậy viết dành cho mấy người xem thêm truyện đây, trả thời giờ dành cho tui bởi cách like nha.
Chương hai oan tại gia ngõ hẹp!
Trong đêm, ánh trăng mơ hồ, trình trạng đầy Liễu Vân thành túi nhấn đắm bởi vì bóng tối.
Đông đông đông!
Đêm cấm, cửa thành theo trơ trẽn tự đóng lại, địa điêm đã gập lại cửa chính. (Đêm cấm bảo dẫn đối kháng giản là cấm ra ngoài bằng nửa đêm thôi. Còn căn nguyên tại sao lại cấm ư? vì bên ngoài cầm lại tồn tại cường bạo ma, cường bạo linh v.v...)
Giang Bắc biết rõ, ở cái vậy giới này vẫn còn tận gốc phần nhiều thứ mà hắn chưa biết được, ví dụ như là việc "đêm cấm".
Rồi hắn bỗng nhớ tới công đoạn luyện tập của mình. "Muốn ta ngồi xuống mà luyện tập ư? Không bao giờ! Cả đời này ta sẽ không bao thời khắc tạo nên như
Cửa quán rượu, thân thể ra cùng thật đều đặn.
Giang Bắc mang trong tay một tấm đại ngân phiếu.
Gió nhẹ nhàng thổi qua đôi má.
Đây là cảm giác của một kẻ được tiền, ăn uống cơm rau dưa đã phải tới xa hoa nhất.
Hộ vệ nói Giang ngay tại nhà thiếu ngay tại nhà không thể mất mặt! Phải oẳng nơi xa hoa nhất!
Cửa tửu điếm ra toàn đám thân thể là đám thân thể tiếc hận hả ra vào, chật ních. Nhưng dưới sự trợ giúp đỡ của hai tên hộ vệ, Giang Bắc thành công chen lấn oẳng vào.
Ánh mắt của đám tiểu nhị xuyên qua tầng từng lớp lớp người, nhìn châm bẩm Giang Bắc!
Mang theo hộ vệ, rất là dê béo!
Tranh thủ thời giờ chạy ra đón chào!
Giang Bắc nhẹ nhàng gật đầu, tuyệt đối cấm như phản xạ gì, quay đầu oẳng lên trên lầu.
Trong lầu các, mấy cái
Ngồi ở vị trí của mình.
Giang Bắc yêu dáng nhìn vẻ mặt kia của Trần Cúc.
Có hơn sáu trăm điểm cà khịa, vẫn quá ít a!
Sau lúc học hai quyển chiến kỹ, một quyển công pháp, bây thì thời gian bảo phần còn lại giũ lại 53 điểm. Mà chút điểm đó thì không thể nào tăng tu vi lên được.
Nhìn Trần Cúc giũ lại vẻ không kỳ vọng nói lý với mình, Giang Bắc mỉm cười, với tư giải pháp một cơ thể nhiệt huyết, giống như là là thật lòng kỳ vọng khuyên bảo hắn vậy.
Hắng giọng một cái: "Này Cúc, ngươi nhận ra chương thơ về hoa Cúc của hắn như sở dĩ nào? "
Trần Cúc thực sự không kỳ vọng lý luật với Giang Bắc, song mà...!
Thơ ca là sở trường của hắn!
Hắn giũ lại thể trình diễn một chút.
"Không coi là thơ, không giũ lại gì đặc biệt, càng không
Khóe mồm Yên Lam cười như ước mong câu dẫn hồn vía của người khác, gọi thị nữ tới phân phó vài câu.
Sau đó, thị nữ chết tới mở mồm nói: "Đã như vậy, kính xin được Giang công tử tạo nên thơ! "
Nội tâm Giang Bắc xem thường, chơi lạnh vậy sao!
Không trò truyện trực tiếp, tuy vậy mà chết phân phó thị nữ!
Tất cả mọi người thật đều đang chú tâm nhìn hắn, chuẩn bị dành cho một ván chê cười.
Khẽ lắc lắc ly rượu trong tay, nhẹ nhàng nhõm nhấp một ngụm nhằm ra vẻ công tử nhà giàu.
"Muốn ta tạo nên thơ sao...đợi một chút! "
"Nhận mang tới từ...: 8điểm, 9 điểm, 6 điểm, 11 điểm, 7 điểm..."
Lại thu mang tới một mảng lớn a.
Cho dù là thủ túc con muỗi thì đã vẫn là thật.
Đạo lý kia, Giang Bắc hiểu, chủ nhân yếu vì lẽ đó cứ theo đà
Sáng sớm, Giang Bắc cảm thấy mang tới một chút.
Rời giường liền trông thấy Tiền tổng quản đang bận rộn.
Tiền tổng quản, tên là Tiền Khẩn.
"Tiền tổng quản! " Giang Bắc ngáp một cái sau đó kêu lên.
"Tiểu thiếu gia! " Tiền Khẩn sững sờ, vừa quay đầu lại liền thấy tiểu thiếu tại gia đang nhàn hạ đi rồi ra.
Tranh thủ thời giờ vội vàng chạy tới.
Tiểu thiếu tại gia luôn luôn sử dụng lễ đối đãi với hắn, hoàn mỹ nhất có tính năng bụng.
Mấy hiện thời gian toàn là Giang Bắc tới tìm hắn mục đích là kiếm tiền tiêu vặt, chẳng lẽ lại không sử dụng lễ đối đãi sao?
"Tiền tổng quản có bận gì không? " Giang Bắc khiêu mi hỏi.
"Chuẩn bị đi rồi thu thuế a. Mấy ngày trời hạn hán, khá nóng bức. Đảm bảo lũ thứ dân sẽ không chịu nộp thuế! "
Giang Bắc nghe xong liền cảm
Lúc lâu sau, trưởng thon dẫn dắt một đám thân hình bằng trong kia ra.
"Vị này chủ nhân yếu là Giang thiếu gia, thân hình miễn dành cho họ một năm thuế đó a...! "
Trần ông già già thở rơi nước lọc mắt lóc hô.
"Bịch, bịch. "
Đám thân hình này tức thì thức thì liền quỳ xuống.
Lưu dân, được thói quen quỳ xuống.
"Làm gì, tạo nên cái gì vậy! Nhanh đứng lên! " Giang Bắc tranh thủ thời giờ nói ra.
Phú nhân trụ tại đại phòng tử lý, bằng với nhân tử tại lộ thượng. (Người giàu sống trong căn nhà lớn, kẻ nghèo oẳng đi rồi bên vệ đường. Ta đã không biết tiếng hán. Dùng trang mềm cả đó ^.^)
Thế hệ này tạo nên cái thân hình giàu có, sao được nhằm họ như vậy được(Ta nhận thấy mik thật quá tốt đi rồi mà,)
"Đi, đi rồi theo ta tới Vân Đô tửu lâu nạp ánh nắng thật ngon nào!
Nội tâm Giang Bắc thực sự hết sức sợ.
Bất kể nói vậy nào, đây đã là cha của hắn (ở kiếp này) a...! "
Cưỡng ép nuốt một miếng(...), ra vẻ cao dáng.
"Chỉ có những người thiếu tự tin hơn về bản thân mình, mới ngu ngốc thực hành vũ lực. "
"Cha, với tư phương pháp là con của người, ta không hi vọng ước ngươi đã trở thành người như vậy. "
"Nhận sở hữu được tưg Giang Quán: 100 điểm"
Vừa dứt lời đã tức thì lập tức có điểm.
Giang Bắc nhếch nhếch miệng, hắn không muốn chọc giận cha hắn a...!
Cái thói quen này hắn không sửa được!
Đỗ quản ở nhà và mấy cái đầy tớ ở bên cạnh thom thóp lo sợ.
Tiểu thiếu ở nhà đây là đang thăm dò bà già ở nhà a...!
Đã xong, tiểu thiếu ở nhà đã xong......
Tội không đáng chết, tuy vậy là không thể thiếu
Giang Quán giỏ đạp!
Giang Bắc trong lòng sợ hãi!
"Tốt! Rất tốt a...! "
Bên ngoài truyền tới music của Giang Quán.
Trong lòng của Giang Bắc căng thẳng, cha đây là ý gì.
Hắn thề với trời, hắn rất kỳ không phải cố ý. Mà là một "thứ gì đó bằng trong tâm hồn" lôi kéo hắn.
Mà chẳng phải là hắn bảo đạp một cái lên mặt sao?
Ngoài cửa, Giang Quán & Đỗ ông lão một trước một sau chết tới.
Đỗ ông lão đã là một hồi da đầu run lên.
Tông chủ chủ yếu là tông chủ, giỏ sút mà có thể nhịn có sao!
Không có việc gì sao? Sao có thể!
Vốn đã là hi vọng mỏi khuyên bảo giáo huấn một chút, về việc hạ sát thì hắn vẫn không nỡ!
Không nghĩ tới, không thể nghĩ tới a...!
U Bộ nhất giai đại thành!
Đập từ mắt là một mảnh đất bằng.
Buổi sủng ái ngày hôm qua vừa mới thu vén xong, có một số hộ dân ở đó còn phải chuyển đi.
Nếu nơi này có giữ gìn tốt, hi vọng muốn xây tạo nên quảng trường đã có thể.
Năm cái đại hán phía trước, cầm đầu chủ nhân yếu là tên có chòm râu dài.
Lại nhìn xang tên đang vui vẻ bảo dẫn đạo ở bên đường.
Đây đúng là oan ở nhà đó a...Trần Cúc!
Giang Bắc không đi, đột nhiên nghĩ tới cái gì, tranh thủ lui thân thể lại đằng sau.
"Nhị Đản, mắng bọn hắn. " Giang Bắc bé giọng nói ra.
Bọn lưu dân bình dân trông thấy đám thân thể này liền sẽ chạy, tuy nhiên vấn đề này lại có Giang Bắc tạo nên chỗ tựa nó tôi nên.
"Cam lâm nương! Thứ hỗn đản! Các ngươi ra đi lúc dễ dàng nó ta! "
Những thân thể ở đằng
...
DANH SÁCH MỤC LỤC
- Chương 1: Để Lại Một Cái Hố
- Chương 2: Oan Gia Ngõ Hẹp
- Chương 3: Yên Lam và "Hoa Cúc"
- Chương 4: Ta, Làm Thơ
- Chương 5: Không Biết Là Ai Đánh
- Chương 6: Lão Tử Ngồi Ở Nhà Ăn Dưa Cũng Không Được Yên Sao!
- Chương 7: Tiểu Thiếu Gia...Xong Rồi
- Chương 8: Đỗ Lão! Chạy!
- Chương 9: Lại Tới Khu Lưu Dân
- Chương 10: Ta Muốn Biết Ngươi...
- Chương 11: Thì Ra, Đánh Người Thoải Mái Như Vậy!
- Chương 12: Bạch Mã Vương Tử
- Chương 13: Tính Sổ Với Trần Cúc
- Chương 14: Đối Tượng Mới!
- Chương 15: Tự Tìm Đường Chết
- Chương 16: Động Đến Ta Thử Xem
- Chương 17: Đánh Nam Nhân Khắp Tam Đại Gia Tộc
- Chương 18: Tới Trần Gia Làm Khách
- Chương 19: Giang Quán Trang Bức
- Chương 20: Cho Hắn Trở Về
- Chương 21: Giả Chết Mới Là Thượng Sách
- Chương 22: Ta Đã Có Chỗ Dựa, Sao Có Thể Bỏ Qua
- Chương 23: Đó Thực Sự Rất Mạnh
- Chương 24: Chẳng Lẽ Ta Phải Quỳ Lạy Hắn?!
- Chương 25: Ta Là Cha Hắn!
- Chương 26: Ta Nhìn Mà Thấy Đau Răng
- Chương 27: Cho Ta Ăn Cơm! Lão Tử Đói Không Hát Nổi!
- Chương 28: Ngươi Muốn Có Được Sức Mạnh Sao?
- Chương 29: Thiếu Gia Có Chút Điên Cuồng A!
- Chương 30: Phải Học Tập Giang Gia Một Chút!
- Chương 31: Từ Gia Tổ Truyền Xuống Sao?
- Chương 32: Giang Gia Ở Đâu? Dương Tướng Quân Ở Đâu?
- Chương 33: 999 Đóa Hồng
- Chương 34: Một Điểm Mặt Mũi Cũng Không Cho!?
- Chương 35: Thực Lực Của Cha Thật Đáng Sợ
- Chương 36: Ai Gõ Cửa Phòng Ta!?
- Chương 37: Không Đi Có Được Hay Không!?(Ngày đòi quà)
- Chương 38: Giang Quán...Ngươi Điên Rồi (Come Back)
Bình luận (0)