
Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn
Ký giả: Tân Sinh
Số tập: 54
Trạng thái: Đang ra
Lượt view: 51,181
Thuộc thể loại: Tiên Hiệp Ngôn Tình Huyền Huyễn Cổ Đại
Số tập: 54
Trạng thái: Đang ra
Lượt view: 51,181
Thuộc thể loại: Tiên Hiệp Ngôn Tình Huyền Huyễn Cổ Đại
Thanh Nguyên Quốc
Câu Mộc Trấn cùng một ngày xuân tươi đẹp.
Trên đoạn đường gần Miếu Sơn Khê, nơi tụ hội phần nhiều thân hình đón xuân, cầu lộc.
Ở một góc nhỏ, một tiểu ăn uống xin phép ước trong vòng chừng mười tuổi với bên phía ngoài lấm lem dơ bẩn. Ánh mắt rũ xuống không nhìn lên.
Tiểu ăn uống xin phép ngồi trên một đống rơm rạ mục đích là đợi thân hình qua đường bố thí. Trong lúc đợi thân hình tốt bụng bố thí, tiểu ăn uống xin phép tay cầm cọng rơm vẽ hình ánh mặt trời trên nền đất.
Bất chợt mang lại tiếng bước chân dừng lại.
Tiêu ăn uống xin phép vẫn rũ xuống không nói, tiếng bước chân nghỉ ngơi đả không còn gây nên tiếng động. Tạo một trong vòng lắng.
Vẫn không thấy tiếng bước chân chết qua, tiểu ăn uống xin phép ngước nhìn lên. Bắt đụng chạm ánh nhìn to tròn trong suốt, ánh nhìn của sự
Vừa ra tới cửa trại, Phương Triết dừng lại, ý nghĩ một vấn đề rồi sau đó quay sang hỏi Khúc Tiểu Bạch “Tiểu Bạch? Trong mười hai công thức thoát khốn, được công thức nào trói địch nhân không tài nào cọ quậy không?”
“Tiểu Bạch? Thân thiết tới như vậy?”
Khúc Tiểu Bạch nhìn công thức gọi của Phương Triết mong ước cười, tuy vậy vẫn tĩnh tâm “Tiểu Triết hỏi ta như thế nào trói địch nhân không thể nào cọ quậy được, đúng không?”
Phương Triết gật đầu nhìn Khúc Tiểu Bạch. Khúc Tiểu Bạch nhìn dáo dát, tiếp tục phát hiện bên trong trại được hết sức rất nhiều dây bố. Có thể vì là thảo khấu, thế khuyến khích dây bố, dây thừng được hết sức nhiều.
Khúc Tiểu Bạch mang một sợi dây ước tầm chừng hai thước. Sau đó ra hiệu Phương Triết theo sau nhìn.
Khúc Tiểu Bạch lấy hai tay của tên thảo khấu
Hôm sau, Khúc Tiểu Bạch dẫn Phương Triết tới bìa rừng gần đại thụ mục đích là săn túm gà rừng.
Phương Triết yêu mếm cùng với Khúc Tiểu Bạch nấp sau một khói bụi cỏ khô. Khúc Tiểu Bạch thiết kế bẫy là một sợi dây dài tầm khoảng chừng mười thước, một đầu nắm lại thắc mở thòng lòng, và câu qua một nhánh cây cao tầm khoảng chừng hai thước, đầu phần còn lại trong tay Khúc Tiểu Bạch. Chỉ phải gà rừng vào đúng vị trí, Khúc Tiểu Bạch giật mạnh là túm thu nạp con gà.
Hai thân hình ánh nhìn chú tâm nhìn về hướng thòng lòng một tầm khoảng thời gian. Lúc này có một con gà rừng theo mùi con trùng nắm lại đặt giữa thòng lòng đi rồi tới. Vừa bước vào thì bị Khúc Tiểu Bạch giật lấy và túm dính chân nó rồi sau đó treo lơ lửng.
Khúc Tiểu Bạch phủi tay chạy ra
Hai ngày kế tiếp sau đó, Khúc Tiểu Bạch và Phương Triết vẫn trải qua đời sống trong rừng núi, vẫn săn túm gà rừng, hái trái cây dại sau đó đùa nghịch bên con suối,chủ yếu đợi ngày trái chín sau đó trộm hái chúng.
Hai ngày này, Khúc Tiểu Bạch còn hướng dẫn Phương Triết hít thở không khí trong lành. Khúc Tiểu Bạch gọi đó là thủ đoạn nhỏ mục đích là thực hành túi vải. Thủ đoạn đó gọi là “Luyện Khí Quyết”. Khúc Tiểu Bạch còn túm Phương Triết học thuộc lòng vài câu “Hướng dẫn hít thở không khí trong lành”.
Mặc dù khó học thuộc lòng, vì nội dung Phương Triết truyện đọc thì dễ dàng mà hiểu thì không biết ý nghĩa. Nhưng dù sao, đó là lời của Khúc Tiểu Bạch, hắn không mong rằng đã phải cố gắng thuộc lòng chúng.
Điều kỳ lạ là nhờ giải pháp
Sáng sớm ngày hôm sau, bên vách đá củng hiện rõ vết tích của ải chiến giành lấy Tẩy Lục Quả tối qua. Trên mặt đất vẫn còn vương vãi xác của con mãng xà, nơi đó đất do củng bị khoét một lỗ khá là sâu và ứ đọng thành vũng nước lọc mưa.
Người của quan phủ và thợ săn củng tới hiện trường ải chiến và bất thần lúc thấy những mảng vụng về với con đại mãng. Sau đó họ lần theo dấu vết tới con suối thì tiếp tục phát hiện xác một con rắn được lớp da đen huyền. Nhưng xác vẫn còn nguyên vẹn. Từ vết tích, họ được thể suy đoán đó là một ải xung đột chiến tranh giành lãnh địa. Nhưng họ không thể tin được, là trần gian thực sự được loài rắn, được kích thước to lớn phi thường như vậy.
Hiện trường
Ánh sủng ái tà, trên đỉnh núi Phù Đồ Sơn.
Phương Triết ngồi dựa bản thân mình lưng bằng một mỏm đá cao. Hắn nhìn ngắm phong cảnh khắp nơi thật đều phủ một màu vàng hoàng hôn. Những cây đại thụ tọa lạc lưng trong khoảng chừng núi, những bông gòn hoa đủ sắc màu tạo do đó một quang cảnh tuyệt đẹp.
Phương Triết lấy ra một cây pháo sáng, ý nghĩ một hồi rồi sau đó mới bắn lên bầu trời, trong lòng ý nghĩ “Khoảng biện pháp xa như vậy, không biết hộ vệ có tới mang tới nơi đây không?”
Phương Triết sản xuất quyết định thông tin ngay tại nhà đình tới Phù Đồ Sơn rước hắn, hắn hi vọng đưa Khúc Tiểu Bạch tới kinh thành, nơi đó hắn có thể soi cố nàng phần đông hơn.
Trả qua tử sinh tri kỷ như vậy, trong đời hắn lần đầu tiên cảm giác mang tới một thứ cảm giác mơ hồ tuy nhiên
Sau lúc lìa khỏi Phù Đồ Sơn hai dặm đường.
Phương Triết và Khúc Tiểu Bạch ngồi trên một con thuyền độc mộc, theo dòng sông trở về kinh thành. Ánh mắt Phương Triết nhìn về hướng Phù Đồ Sơn cười ha ha nói “Ngươi đoán mang lại trường hợp ở Phù Đồ Sơn sở dĩ nào chứ?”
Khúc Tiểu Bạch hững hờ trả lời “Ngươi tạo nên loạn cả ngọn núi như vậy, tên thần y đó không tức tới hộc máu mới là lạ!”
Phương Triết dành cho là dĩ nhiên nói “Ai biểu hắn dám đe ngươi! Ta cứ nghĩ là ông ta thanh danh cao, một thần y cứu giúp đỡ bách tánh lại là một cao tuổi già khốn kiếp. Vì nhiệm vụ bản thân mà hãm hẫm hại ngươi!”
Phương Triết mếm mộ nhớ lại trước khi chết khỏi Phù Đồ Sơn, hắn mở tất cả một vài lồng giam ra, cửa
Hơn mười ngày sau, với lúc Phương Triết trở về nhà.
Sự tích hắn ra đi Câu Mộc Trấn tìm cơ duyên mang lại truyền ra đi khắp mọi nơi. Điều này tạo nên Câu Mộc Trấn thu hút phần lớn người tới ngao du hơn. Thậm chí Hoa Niên Viện, nơi hắn theo học lâu lâu xuất hiện một thể loại người chào hỏi hắn, và đụng vấp hắn mục đích là xác nhận sự việc.
Vì sở dĩ lúc có người lạ tới gần chào hỏi hắn, hắn thật đều lập ra đi lập lại câu trả lời “Không phải sự thật”, cứ vậy mà làm thành một thói quen không biết với lúc nào...
Điều Phương Triết cảm thấy quái lạ, đó là bản thân hắn. Từ lúc hắn trở về nhà dành cho tới giờ, hắn phát hiện, hắn có một cảm thấy tương đối mạnh, luôn luôn có một cái bóng màu đen theo hắn, âm thầm lặng lẽ so sánh hắn.
Vào một trong một số những buổi tối trăng sáng tại Hoa viên Phương Phủ.
Phương Triết ngồi xếp cùng tròn trên băng ghế đá, hắn định thần, nhằm tâm vô tạp niệm, tu luyện hít thở, theo quyển sách ghi chép thì đây gọi là luyện khí, công củ nghệ thu nhận linh khí tinh thuần vào những ngày có ánh trăng sáng, gọi là công củ nghệ luyện khí. Đây là lần mới làm hắn căn cứ quyển sách ghi chép mà tạo nên theo.
Lúc đầu, Khúc Tiểu Bạch hướng dẫn hắn hít thở, goi là “thủ đoạn nhỏ”, “thủ đoạn nhỏ” đó làm cơ thể hắn mạnh khoẻ hơn, khỏe khoắn hơn, chính vì vậy hắn băng rừng, vượt suối dễ dàng dàng mà không mệt mỏi. Sức khỏe hắn cũng mang lại nâng lên đáng kể, hơn cả một cơ thể trưởng thành. Mỗi bước chân của hắn, lúc sử dụng sức, có thể vượt qua tầm công củ nghệ năm trượng. Hắn
Những ngày sau đó, Phương Triết tiếp tục đời sống buổi ngày ra đi tới Hoa Niên Viện học, giữa đêm về nhà tài hoa học tập dượt khí. Đôi lúc lại tới tây hồ kiếm tìm bà già ăn uống mày. Hắn mang ơn một lần nhớ suốt đời, vậy tốt hơn hãy chưa bao thì thời điểm bỏ quên ý định trả ơn.
Cha mẹ hắn củng vì lúc này, mà mua một tòa trang viên ngoại thành kinh thành mục đích là tạo nên một nhà to lớn chung của người tha phương, hoặc nói đúng hơn là ăn uống xin phép được tứ xứ. Trang viên đó mang lại mọi người đặt tên là “Thiện Nhân Gia Trang”.
Nhờ lúc tạo nên vô ý vì cánh mi râu mình, mà Phương phủ mang lại dân phụ cận Lăng Ba Thành tung hô thêm một danh tự là “thiện nhân”. Vì “thiện nhân” vậy tốt hơn hãy người trong Phương phủ từng tháng một lần tiến hành phát lương
...
Câu Mộc Trấn cùng một ngày xuân tươi đẹp.
Trên đoạn đường gần Miếu Sơn Khê, nơi tụ hội phần nhiều thân hình đón xuân, cầu lộc.
Ở một góc nhỏ, một tiểu ăn uống xin phép ước trong vòng chừng mười tuổi với bên phía ngoài lấm lem dơ bẩn. Ánh mắt rũ xuống không nhìn lên.
Tiểu ăn uống xin phép ngồi trên một đống rơm rạ mục đích là đợi thân hình qua đường bố thí. Trong lúc đợi thân hình tốt bụng bố thí, tiểu ăn uống xin phép tay cầm cọng rơm vẽ hình ánh mặt trời trên nền đất.
Bất chợt mang lại tiếng bước chân dừng lại.
Tiêu ăn uống xin phép vẫn rũ xuống không nói, tiếng bước chân nghỉ ngơi đả không còn gây nên tiếng động. Tạo một trong vòng lắng.
Vẫn không thấy tiếng bước chân chết qua, tiểu ăn uống xin phép ngước nhìn lên. Bắt đụng chạm ánh nhìn to tròn trong suốt, ánh nhìn của sự
Vừa ra tới cửa trại, Phương Triết dừng lại, ý nghĩ một vấn đề rồi sau đó quay sang hỏi Khúc Tiểu Bạch “Tiểu Bạch? Trong mười hai công thức thoát khốn, được công thức nào trói địch nhân không tài nào cọ quậy không?”
“Tiểu Bạch? Thân thiết tới như vậy?”
Khúc Tiểu Bạch nhìn công thức gọi của Phương Triết mong ước cười, tuy vậy vẫn tĩnh tâm “Tiểu Triết hỏi ta như thế nào trói địch nhân không thể nào cọ quậy được, đúng không?”
Phương Triết gật đầu nhìn Khúc Tiểu Bạch. Khúc Tiểu Bạch nhìn dáo dát, tiếp tục phát hiện bên trong trại được hết sức rất nhiều dây bố. Có thể vì là thảo khấu, thế khuyến khích dây bố, dây thừng được hết sức nhiều.
Khúc Tiểu Bạch mang một sợi dây ước tầm chừng hai thước. Sau đó ra hiệu Phương Triết theo sau nhìn.
Khúc Tiểu Bạch lấy hai tay của tên thảo khấu
Hôm sau, Khúc Tiểu Bạch dẫn Phương Triết tới bìa rừng gần đại thụ mục đích là săn túm gà rừng.
Phương Triết yêu mếm cùng với Khúc Tiểu Bạch nấp sau một khói bụi cỏ khô. Khúc Tiểu Bạch thiết kế bẫy là một sợi dây dài tầm khoảng chừng mười thước, một đầu nắm lại thắc mở thòng lòng, và câu qua một nhánh cây cao tầm khoảng chừng hai thước, đầu phần còn lại trong tay Khúc Tiểu Bạch. Chỉ phải gà rừng vào đúng vị trí, Khúc Tiểu Bạch giật mạnh là túm thu nạp con gà.
Hai thân hình ánh nhìn chú tâm nhìn về hướng thòng lòng một tầm khoảng thời gian. Lúc này có một con gà rừng theo mùi con trùng nắm lại đặt giữa thòng lòng đi rồi tới. Vừa bước vào thì bị Khúc Tiểu Bạch giật lấy và túm dính chân nó rồi sau đó treo lơ lửng.
Khúc Tiểu Bạch phủi tay chạy ra
Hai ngày kế tiếp sau đó, Khúc Tiểu Bạch và Phương Triết vẫn trải qua đời sống trong rừng núi, vẫn săn túm gà rừng, hái trái cây dại sau đó đùa nghịch bên con suối,chủ yếu đợi ngày trái chín sau đó trộm hái chúng.
Hai ngày này, Khúc Tiểu Bạch còn hướng dẫn Phương Triết hít thở không khí trong lành. Khúc Tiểu Bạch gọi đó là thủ đoạn nhỏ mục đích là thực hành túi vải. Thủ đoạn đó gọi là “Luyện Khí Quyết”. Khúc Tiểu Bạch còn túm Phương Triết học thuộc lòng vài câu “Hướng dẫn hít thở không khí trong lành”.
Mặc dù khó học thuộc lòng, vì nội dung Phương Triết truyện đọc thì dễ dàng mà hiểu thì không biết ý nghĩa. Nhưng dù sao, đó là lời của Khúc Tiểu Bạch, hắn không mong rằng đã phải cố gắng thuộc lòng chúng.
Điều kỳ lạ là nhờ giải pháp
Sáng sớm ngày hôm sau, bên vách đá củng hiện rõ vết tích của ải chiến giành lấy Tẩy Lục Quả tối qua. Trên mặt đất vẫn còn vương vãi xác của con mãng xà, nơi đó đất do củng bị khoét một lỗ khá là sâu và ứ đọng thành vũng nước lọc mưa.
Người của quan phủ và thợ săn củng tới hiện trường ải chiến và bất thần lúc thấy những mảng vụng về với con đại mãng. Sau đó họ lần theo dấu vết tới con suối thì tiếp tục phát hiện xác một con rắn được lớp da đen huyền. Nhưng xác vẫn còn nguyên vẹn. Từ vết tích, họ được thể suy đoán đó là một ải xung đột chiến tranh giành lãnh địa. Nhưng họ không thể tin được, là trần gian thực sự được loài rắn, được kích thước to lớn phi thường như vậy.
Hiện trường
Ánh sủng ái tà, trên đỉnh núi Phù Đồ Sơn.
Phương Triết ngồi dựa bản thân mình lưng bằng một mỏm đá cao. Hắn nhìn ngắm phong cảnh khắp nơi thật đều phủ một màu vàng hoàng hôn. Những cây đại thụ tọa lạc lưng trong khoảng chừng núi, những bông gòn hoa đủ sắc màu tạo do đó một quang cảnh tuyệt đẹp.
Phương Triết lấy ra một cây pháo sáng, ý nghĩ một hồi rồi sau đó mới bắn lên bầu trời, trong lòng ý nghĩ “Khoảng biện pháp xa như vậy, không biết hộ vệ có tới mang tới nơi đây không?”
Phương Triết sản xuất quyết định thông tin ngay tại nhà đình tới Phù Đồ Sơn rước hắn, hắn hi vọng đưa Khúc Tiểu Bạch tới kinh thành, nơi đó hắn có thể soi cố nàng phần đông hơn.
Trả qua tử sinh tri kỷ như vậy, trong đời hắn lần đầu tiên cảm giác mang tới một thứ cảm giác mơ hồ tuy nhiên
Sau lúc lìa khỏi Phù Đồ Sơn hai dặm đường.
Phương Triết và Khúc Tiểu Bạch ngồi trên một con thuyền độc mộc, theo dòng sông trở về kinh thành. Ánh mắt Phương Triết nhìn về hướng Phù Đồ Sơn cười ha ha nói “Ngươi đoán mang lại trường hợp ở Phù Đồ Sơn sở dĩ nào chứ?”
Khúc Tiểu Bạch hững hờ trả lời “Ngươi tạo nên loạn cả ngọn núi như vậy, tên thần y đó không tức tới hộc máu mới là lạ!”
Phương Triết dành cho là dĩ nhiên nói “Ai biểu hắn dám đe ngươi! Ta cứ nghĩ là ông ta thanh danh cao, một thần y cứu giúp đỡ bách tánh lại là một cao tuổi già khốn kiếp. Vì nhiệm vụ bản thân mà hãm hẫm hại ngươi!”
Phương Triết mếm mộ nhớ lại trước khi chết khỏi Phù Đồ Sơn, hắn mở tất cả một vài lồng giam ra, cửa
Hơn mười ngày sau, với lúc Phương Triết trở về nhà.
Sự tích hắn ra đi Câu Mộc Trấn tìm cơ duyên mang lại truyền ra đi khắp mọi nơi. Điều này tạo nên Câu Mộc Trấn thu hút phần lớn người tới ngao du hơn. Thậm chí Hoa Niên Viện, nơi hắn theo học lâu lâu xuất hiện một thể loại người chào hỏi hắn, và đụng vấp hắn mục đích là xác nhận sự việc.
Vì sở dĩ lúc có người lạ tới gần chào hỏi hắn, hắn thật đều lập ra đi lập lại câu trả lời “Không phải sự thật”, cứ vậy mà làm thành một thói quen không biết với lúc nào...
Điều Phương Triết cảm thấy quái lạ, đó là bản thân hắn. Từ lúc hắn trở về nhà dành cho tới giờ, hắn phát hiện, hắn có một cảm thấy tương đối mạnh, luôn luôn có một cái bóng màu đen theo hắn, âm thầm lặng lẽ so sánh hắn.
Vào một trong một số những buổi tối trăng sáng tại Hoa viên Phương Phủ.
Phương Triết ngồi xếp cùng tròn trên băng ghế đá, hắn định thần, nhằm tâm vô tạp niệm, tu luyện hít thở, theo quyển sách ghi chép thì đây gọi là luyện khí, công củ nghệ thu nhận linh khí tinh thuần vào những ngày có ánh trăng sáng, gọi là công củ nghệ luyện khí. Đây là lần mới làm hắn căn cứ quyển sách ghi chép mà tạo nên theo.
Lúc đầu, Khúc Tiểu Bạch hướng dẫn hắn hít thở, goi là “thủ đoạn nhỏ”, “thủ đoạn nhỏ” đó làm cơ thể hắn mạnh khoẻ hơn, khỏe khoắn hơn, chính vì vậy hắn băng rừng, vượt suối dễ dàng dàng mà không mệt mỏi. Sức khỏe hắn cũng mang lại nâng lên đáng kể, hơn cả một cơ thể trưởng thành. Mỗi bước chân của hắn, lúc sử dụng sức, có thể vượt qua tầm công củ nghệ năm trượng. Hắn
Những ngày sau đó, Phương Triết tiếp tục đời sống buổi ngày ra đi tới Hoa Niên Viện học, giữa đêm về nhà tài hoa học tập dượt khí. Đôi lúc lại tới tây hồ kiếm tìm bà già ăn uống mày. Hắn mang ơn một lần nhớ suốt đời, vậy tốt hơn hãy chưa bao thì thời điểm bỏ quên ý định trả ơn.
Cha mẹ hắn củng vì lúc này, mà mua một tòa trang viên ngoại thành kinh thành mục đích là tạo nên một nhà to lớn chung của người tha phương, hoặc nói đúng hơn là ăn uống xin phép được tứ xứ. Trang viên đó mang lại mọi người đặt tên là “Thiện Nhân Gia Trang”.
Nhờ lúc tạo nên vô ý vì cánh mi râu mình, mà Phương phủ mang lại dân phụ cận Lăng Ba Thành tung hô thêm một danh tự là “thiện nhân”. Vì “thiện nhân” vậy tốt hơn hãy người trong Phương phủ từng tháng một lần tiến hành phát lương
...
DANH SÁCH CHƯƠNG
- Chương 1: Khúc Tiểu Bạch
- Chương 2: Tẩy Lục Quả
- Chương 3: Bắt gặp Thủy Lăng Kính
- Chương 4: Đoạt lấy Tẩy Lục Quả
- Chương 5: Tìm đến Phù Đà Sơn
- Chương 6: Bức màn đen
- Chương 7: Lời ước hẹn năm năm
- Chương 8: Con mèo đen mắt đỏ, tại sao lại đi theo ta?
- Chương 9: Bạn học mới
- Chương 10: Hai năm sau
- Chương 11: Phương gia Dược Điền
- Chương 12: Tiểu Hắc tham ăn
- Chương 13: Hốt hoảng Nhiêu Phong Trại mã tặc
- Chương 14: Tiểu Hắc, không còn là miêu bàn tử!
- Chương 15: Phương pháp luyện tập Ngự Kiếm Quyết mới!
- Chương 16: Bạch gia
- Chương 17: Bạch Nhiên Nhiên từ biệt
- Chương 18: Cha mẹ gặp nạn
- Chương 19: Phương Triết tức giận, phi kiếm loạn vũ
- Chương 20: Bạch gia chủ rung động
- Chương 21: Bình minh trước đống tro tàn
- Chương 22: Tiến lên Thanh Sơn
- Chương 23: Khắp nơi đều là bẫy, khai chiến!
- Chương 24: Tên nó là Bạch Nhật Phi Kiếm!
- Chương 25: Bạch Kinh Thiên vui vẻ
- Chương 26: Bạch Vi Nhất chỉ dạy
- Chương 27: Mộ Dung gia nhờ vả
- Chương 28: Bản lĩnh Tiểu Hắc
- Chương 29: Hoa đăng
- Chương 30: Thuồng Luồng xuất hiện
- Chương 31: Tiến về Thăng Long thành
- Chương 32: Ở trấn Ông Thòn có tục bán thân
- Chương 33: Thiếu gia ta, sẽ bảo vệ ngươi
- Chương 34: Bí mật trấn Ông Thòn
- Chương 35: Oanh động trấn Ông Thòn
- Chương 36: Sơ nhập Thăng Long Thành
- Chương 37: Bắt đầu khảo thí
- Chương 38: Ta cùng ngươi tỷ thí
- Chương 39: Ám Kim
- Chương 40: Tống gia giở trò
Bình luận (0)