
Thiếu Niên Ca Hành
Người viết truyện: Chu Mộc Nam
Số phần: 39
Trạng thái: Đang ra
Lượt xem: 33,020
Thể loại: Kiếm Hiệp Đam Mỹ
Số phần: 39
Trạng thái: Đang ra
Lượt xem: 33,020
Thể loại: Kiếm Hiệp Đam Mỹ
<Tuyết Lạc sơn trang>
Tuyết lạc sơn trang không phải là một toà sơn trang mà chỉ là một khách điếm. Tuy là cái khách điếm tàn bất quá trong phạm vi trăm dặm củng chỉ có riêng tư nó. Tuyết Lạc sơn trang lưng tựa mình từ một tòa núi cao, mặt xoay về một con sông lớn. Vượt qua tòa sơn kia mất phần lớn thời gian, qua sở hữu con sông củng chẳng dễ dàng dàng, thành thử khách ra đi đường dĩ nhiên sẽ chọn lựa nơi này nghỉ tạm.
Nhưng đã mấy tháng nay, việc tạo nên ăn uống của Tuyết Lạc sơn trang trái lại không khởi sắc. Cũng giống như là cái tên của nó, trời hắt tuyết liền rơi xuống cực kì lâu, cản trở lai lịch, phong toả lối đi. Tiêu Sắt mặc áo quần khóa ngoài từ da rán màu trắng tựa mình từ cửa, nhìn ngoài cửa sổ bông gòn tuyết bay múa
<cao thâm khó đoán bà lão bản>
Giang Nam Phích Lịch Đường, Lôi ở nhà qua phần nhiều vậy hệ xem xét củng chiết xuất tạo được hỏa dược nắm lại lực sát thương cực kì đại. Tổ tiên thời trẻ từng thi hành "Phong Đao Quải Kiếm", lập chí không áp dụng hai thể loại binh khí thường nắm lại trong chốn võ lâm mà khéo léo xem xét hỏa khí. Lấy này tạo ra một con đường chắc hẳn khác.
Năm đó, không nắm lại ai không nhận thấy một vậy ở nhà không phải đao kiếm nắm lại thể tồn tại. Nhưng Phích Lịch Đường Lôi ở nhà lại tạo nên được, tụi chúng mang hỏa dược chắc hẳn mà biến thành một thể loại binh khí, mang việc không thể thành nắm lại thể, trở thành vậy ở nhà tuyệt đỉnh trong chốn võ lâm khiến cho thân thể nghe liền kính sợ.
"Nếu đắc tội với Phích Lịch Đường, chúng nó cũng biết việc
<Nguyệt Cơ cười đưa thiếp, Minh Hầu nộ sát nhân>
"Lục kiến tân phôi rượu, hồng bùn khoáng chất tiểu hỏa lư(*). Trời với bây giờ đổ tuyết, nắm lại mong rằng mỏi uống một ly không?" Một vị nam tử thân vận hắc y, vẻ mặt lạnh nhạt ngồi trên bác bỏ tài ngựa, tay giũ một cốc rượu, cười nhìn người trước mặt.
(*) 绿蚁新醅酒,红泥小火垆
Tổng cộng mười sáu tên, từng tên thật đều nắm một cây đao, lưỡi đao trắng như tuyết.
"Huynh đài thật nắm lại nhã hứng." Đao khách giũ đầu cười cười, "Có điều rượu họ nắm lại thể uống, tuy vậy đồ trên bác bỏ tài ngựa, ngươi phải mục đích là lại."
"Ồ?" Hắc y nam tử khóe mồm khẽ nhếch, "Ngày tuyết lớn sở dĩ này, khá là nhiều ngươi theo ta một đường thật vất vả, tuy vậy đồ khá là nhiều ngươi mong rằng mỏi nhất quyết lấy không được, ta nghĩ vẫn là mời khá là nhiều ngươi uống ly rượu này, sau
<Quan tài vàng>
Lôi Vô Kiệt đột nhiên ngước đầu nhìn về phía viện ngoại, chỉ thấy nằm phương thức nơi đấy không xa phía trên miếu tường, một thân hình ảnh cường tráng đứng đó, trong tay giũ một cự đao cực kỳ lớn, lãnh đạm mà nhìn phía này.
“Như vậy là đúng rồi, là đúng rồi.” Lôi Vô Kiệt lầm bầm nói.
Tiêu Sắt nhíu nhíu mày: “Cái gì đúng rồi?”
“Nguyệt Cơ cười đưa thiếp, Minh Hầu nộ sát nhân. Như vậy! Bọn họ chủ nhân yếu là Nguyệt Cơ và Minh Hầu, tổ hợp đứng thứ năm bảng sát thủ trên giang hồ!” Lôi Vô Kiệt kinh hỉ mà hô.
Tiêu Sắt vẻ mặt hoang mang: “Vậy ngươi nói, tụi chúng tặng bọn nó thiệp, nghĩa là……”
“Muốn giết chúng ta!” Lôi Vô Kiệt gật đầu, thiếu được nửa trang khẩn trương, trái lại còn sở hữu chút hưng phấn.
“Chỉ là vì
<Thiên nữ Nhuỵ>
“Lần đầu chạm mặt, ngươi cũng tin dùng chúng nó như vậy?” Tiêu Sắt cả thân thể rúc ở bên trong lông cừu, biếng nhác dựa chủ nhân yếu mình với bên trong tài xe ngựa.
Đường Liên ngồi đối mặt hắn, lắc lắc đầu: “Ta không phải tin dùng ngươi, ta tin dùng hắn.” Hắn chỉ chỉ bên ngoài.
Lúc này một thân hồng y đồng phục solo Lôi Vô Kiệt vẫn phanh ngực, đón gió tuyết ra sức đả tài xe ngựa. Nếu sở hữu được thể với chủ nhân yếu diện nhìn hắn, vậy sẽ trông thấy một thiếu niên, mặt đầy mỉm cười, đả tài xe ngựa oẳng phảng phất như mùa xuân nóng áp êm trong gió nhẹ, tìm ra cảm nhận sức sống mùa xuân tràn đầy.
“Haizz ta thực sự đồng ý với suy đoán của ngươi.” Tiêu Sắt thở dài, “Tiểu tử này võ công tuy cao, song đầu óc sở hữu được vấn đề,
Người dân thường mục lục bài truyện lớn hướng dẫn dẫn mang lại thể khống chiết xuất một thanh binh khí, tuy nhiên đao tuy nhiên kiếm đả là cực kỳ nhỏ, vì vì ước ao giữ trạng xắt thăng bằng tương đối khó, hơi không chú ý liền sẽ lộ ra sơ hở cực kỳ lớn, vậy mà thiên nữ Nhuỵ mang lại thể tuy nhiên song ứng dụng ba thanh đao!
Đường Liên nhíu mi nói: “Ba đao vũ đặc điểm lớn nhất chủ nhân yếu là nó hầu như tiến công bá đạo, thì thời gian ba thanh đao tuy nhiên song xuất hiện, tiến công sẽ không dừng lại, mang lại thể nói là không đi rồi sau đó không ngừng!”
Hai thằng kiếm khách ngày nay trong lòng đả là hoảng sợ, hướng dẫn dẫn mang lại thể mau lui, lại thấy thiên nữ nhuỵ tay trái huy động đoản đao, áp dụng sức giã đoản đao kia còn ở trong không trung, tay phải vừa chuyển, cơ thể ưu nhã xoay
“Công tử võ công không tồi.” Trung niên văn sĩ đứng lên, gật gật đầu.
Tiêu Sắt phất tay: “Bất tài, bất tài, chảng qua là một kĩ xảo nhỏ. Ta không biết võ công.”
“Không biết võ công?” Trung niên văn sĩ cười, “Đường đi rồi tiếp thật đều là nguy hiểm, nếu như công tử không biết võ công, ta thấy vẫn là ọc vậy nên dây vào thau nước lọc khắc trạm trổ này.”
“Thế nào?” Tiêu Sắt nhướng mày, “Ngươi ước muốn đổi ý.”
Trung niên văn sĩ lắc đầu: “Ta hẳn nhiên sẽ không đổi ý, tuy nhiên ta không nói là đồng bọn của ta không động thủ, bọn họ không mang tới chăm dạy như vậy đâu. Ta nghĩ, bọn họ thì thời gian này hẳn là đã động thủ rồi.”
“Ổ?” Tiêu Sắt cười nói, “Nhưng bọn họ củng mang tới một vào hữu, tuy rằng đầu óc hắn không tốt, tuy nhiên công phu trên tay
<Tử y Hầu>
“Nghe phong biện vị, chướng mục sát nhân.” Tên thiếu tướng trang phục đen ở ngoài Cô Hư ván cười lạnh một tiếng, “Nếu hướng dẫn dẫn cần phải nhiêu đó mà cũng phá sở hữu Cô Hư trận, ngươi cũng quá thơ ngây rồi.” Hắn từ trong lòng ngực móc ra một cây sáo, tiếp đó một khúc thê lương thanh lãnh liền vang lên, mà ngày hôm nay đang là ban đêm, liền trở nên rất quỷ dị.
Hai bề ngoài trong Cô Hư ván song song nghe sở hữu khúc này. Đường Liên không khỏi nhăn mày.
Lôi Vô Kiệt hướng dẫn dẫn nhận ra trong nháy mắt, cảm nhận mặc nhiên thư gió lặng bỗng dưng trở nên thê lương, tuy nhiên lại bổ xung như là có bề ngoài động gió. Lúc hắn đang nhìn từ dự, vài đạo tiến công cũng hướng hắn oánh úp. Tuy rằng ch nửa khắc trạm khắc hắn đả
<Vô Tâm trộn thượng>
(Tiểu yêu nghiệt lên sàn ~♡v♡~)
Đường Liên thấp giọng hỏi: “Vừa nãy ở Mỹ Nhân trang, Tiêu Sắt từng nói hắn không biết võ công, hắn tới thì mang tới thiên tài gì?”
Lôi Vô Kiệt kinh ngạc: “Không thể nào. Ta từng thấy Tiêu Sắt tiến hành võ công, tay không vận khí khiến cho tám cánh cửa tuy vậy song khép lại.”
Trong chuyện tuy vậy thân thể nói chuyện với nhau, bề ngoài trang phục đen nhìn Tiêu Sắt hốt nhiên xuất hiện, cũng không hành động thiếu suy nghĩ. Mà Tiêu Sắt ở trên cỗ ván đứng đó một chuyện lâu chuyện sau, thốt nhiên nhảy xuống, chân nhấc lên liền đá bay nắp quan tài.
“Dừng tay!” Đường Liên thịnh nộ quát.
Chính là đả không còn kịp rồi, cỗ ván nghiêm trọng dừng trên mặt đất, một trắng tay trẻo thốt nhiên với cỗ ván
*Chương này được nội dung ảnh, nếu như phái đẹp không thấy nội dung chương, vui lòng bật chiết xuất độ hiện hình hình ảnh của trình kiểm nghiệm mục đích là đọc.
Lôi Vô Kiệt kinh hãi: “Là ngươi!”
“Bọn họ trái nhiên còn ở nơi này.” Một ngoại hình đầu bạc dừng bên cạnh tử y.
“Đường Liên và tiểu tử Lôi ở nhà thật đều túi trúng của ta một chưởng, trong vòng ba canh thời khắc không thể vận công chữa trị thương được.” Người trang phục tím góc nhìn ở trong phòng quét một vòng, cuối vào với nghỉ ngơi nhìn vô tâm tọa lạc trên ghế dài, “Là hắn?”
Bạch Phát Tiên bằng bây giờ cũng không an tâm tới Vô Tâm, hắn chau mày, quát: “Mang đi!” Vừa nói xong, ngoại hình trang phục tím củng nhảy dựng lên, lao về phía Vô Tâm. Nhưng mà một ngoại hình so với hắn càng nhanh chóng hơn, lắc nó tôi một cái liền chắn trước mặt Vô
...
Tuyết lạc sơn trang không phải là một toà sơn trang mà chỉ là một khách điếm. Tuy là cái khách điếm tàn bất quá trong phạm vi trăm dặm củng chỉ có riêng tư nó. Tuyết Lạc sơn trang lưng tựa mình từ một tòa núi cao, mặt xoay về một con sông lớn. Vượt qua tòa sơn kia mất phần lớn thời gian, qua sở hữu con sông củng chẳng dễ dàng dàng, thành thử khách ra đi đường dĩ nhiên sẽ chọn lựa nơi này nghỉ tạm.
Nhưng đã mấy tháng nay, việc tạo nên ăn uống của Tuyết Lạc sơn trang trái lại không khởi sắc. Cũng giống như là cái tên của nó, trời hắt tuyết liền rơi xuống cực kì lâu, cản trở lai lịch, phong toả lối đi. Tiêu Sắt mặc áo quần khóa ngoài từ da rán màu trắng tựa mình từ cửa, nhìn ngoài cửa sổ bông gòn tuyết bay múa
<cao thâm khó đoán bà lão bản>
Giang Nam Phích Lịch Đường, Lôi ở nhà qua phần nhiều vậy hệ xem xét củng chiết xuất tạo được hỏa dược nắm lại lực sát thương cực kì đại. Tổ tiên thời trẻ từng thi hành "Phong Đao Quải Kiếm", lập chí không áp dụng hai thể loại binh khí thường nắm lại trong chốn võ lâm mà khéo léo xem xét hỏa khí. Lấy này tạo ra một con đường chắc hẳn khác.
Năm đó, không nắm lại ai không nhận thấy một vậy ở nhà không phải đao kiếm nắm lại thể tồn tại. Nhưng Phích Lịch Đường Lôi ở nhà lại tạo nên được, tụi chúng mang hỏa dược chắc hẳn mà biến thành một thể loại binh khí, mang việc không thể thành nắm lại thể, trở thành vậy ở nhà tuyệt đỉnh trong chốn võ lâm khiến cho thân thể nghe liền kính sợ.
"Nếu đắc tội với Phích Lịch Đường, chúng nó cũng biết việc
<Nguyệt Cơ cười đưa thiếp, Minh Hầu nộ sát nhân>
"Lục kiến tân phôi rượu, hồng bùn khoáng chất tiểu hỏa lư(*). Trời với bây giờ đổ tuyết, nắm lại mong rằng mỏi uống một ly không?" Một vị nam tử thân vận hắc y, vẻ mặt lạnh nhạt ngồi trên bác bỏ tài ngựa, tay giũ một cốc rượu, cười nhìn người trước mặt.
(*) 绿蚁新醅酒,红泥小火垆
Tổng cộng mười sáu tên, từng tên thật đều nắm một cây đao, lưỡi đao trắng như tuyết.
"Huynh đài thật nắm lại nhã hứng." Đao khách giũ đầu cười cười, "Có điều rượu họ nắm lại thể uống, tuy vậy đồ trên bác bỏ tài ngựa, ngươi phải mục đích là lại."
"Ồ?" Hắc y nam tử khóe mồm khẽ nhếch, "Ngày tuyết lớn sở dĩ này, khá là nhiều ngươi theo ta một đường thật vất vả, tuy vậy đồ khá là nhiều ngươi mong rằng mỏi nhất quyết lấy không được, ta nghĩ vẫn là mời khá là nhiều ngươi uống ly rượu này, sau
<Quan tài vàng>
Lôi Vô Kiệt đột nhiên ngước đầu nhìn về phía viện ngoại, chỉ thấy nằm phương thức nơi đấy không xa phía trên miếu tường, một thân hình ảnh cường tráng đứng đó, trong tay giũ một cự đao cực kỳ lớn, lãnh đạm mà nhìn phía này.
“Như vậy là đúng rồi, là đúng rồi.” Lôi Vô Kiệt lầm bầm nói.
Tiêu Sắt nhíu nhíu mày: “Cái gì đúng rồi?”
“Nguyệt Cơ cười đưa thiếp, Minh Hầu nộ sát nhân. Như vậy! Bọn họ chủ nhân yếu là Nguyệt Cơ và Minh Hầu, tổ hợp đứng thứ năm bảng sát thủ trên giang hồ!” Lôi Vô Kiệt kinh hỉ mà hô.
Tiêu Sắt vẻ mặt hoang mang: “Vậy ngươi nói, tụi chúng tặng bọn nó thiệp, nghĩa là……”
“Muốn giết chúng ta!” Lôi Vô Kiệt gật đầu, thiếu được nửa trang khẩn trương, trái lại còn sở hữu chút hưng phấn.
“Chỉ là vì
<Thiên nữ Nhuỵ>
“Lần đầu chạm mặt, ngươi cũng tin dùng chúng nó như vậy?” Tiêu Sắt cả thân thể rúc ở bên trong lông cừu, biếng nhác dựa chủ nhân yếu mình với bên trong tài xe ngựa.
Đường Liên ngồi đối mặt hắn, lắc lắc đầu: “Ta không phải tin dùng ngươi, ta tin dùng hắn.” Hắn chỉ chỉ bên ngoài.
Lúc này một thân hồng y đồng phục solo Lôi Vô Kiệt vẫn phanh ngực, đón gió tuyết ra sức đả tài xe ngựa. Nếu sở hữu được thể với chủ nhân yếu diện nhìn hắn, vậy sẽ trông thấy một thiếu niên, mặt đầy mỉm cười, đả tài xe ngựa oẳng phảng phất như mùa xuân nóng áp êm trong gió nhẹ, tìm ra cảm nhận sức sống mùa xuân tràn đầy.
“Haizz ta thực sự đồng ý với suy đoán của ngươi.” Tiêu Sắt thở dài, “Tiểu tử này võ công tuy cao, song đầu óc sở hữu được vấn đề,
Người dân thường mục lục bài truyện lớn hướng dẫn dẫn mang lại thể khống chiết xuất một thanh binh khí, tuy nhiên đao tuy nhiên kiếm đả là cực kỳ nhỏ, vì vì ước ao giữ trạng xắt thăng bằng tương đối khó, hơi không chú ý liền sẽ lộ ra sơ hở cực kỳ lớn, vậy mà thiên nữ Nhuỵ mang lại thể tuy nhiên song ứng dụng ba thanh đao!
Đường Liên nhíu mi nói: “Ba đao vũ đặc điểm lớn nhất chủ nhân yếu là nó hầu như tiến công bá đạo, thì thời gian ba thanh đao tuy nhiên song xuất hiện, tiến công sẽ không dừng lại, mang lại thể nói là không đi rồi sau đó không ngừng!”
Hai thằng kiếm khách ngày nay trong lòng đả là hoảng sợ, hướng dẫn dẫn mang lại thể mau lui, lại thấy thiên nữ nhuỵ tay trái huy động đoản đao, áp dụng sức giã đoản đao kia còn ở trong không trung, tay phải vừa chuyển, cơ thể ưu nhã xoay
“Công tử võ công không tồi.” Trung niên văn sĩ đứng lên, gật gật đầu.
Tiêu Sắt phất tay: “Bất tài, bất tài, chảng qua là một kĩ xảo nhỏ. Ta không biết võ công.”
“Không biết võ công?” Trung niên văn sĩ cười, “Đường đi rồi tiếp thật đều là nguy hiểm, nếu như công tử không biết võ công, ta thấy vẫn là ọc vậy nên dây vào thau nước lọc khắc trạm trổ này.”
“Thế nào?” Tiêu Sắt nhướng mày, “Ngươi ước muốn đổi ý.”
Trung niên văn sĩ lắc đầu: “Ta hẳn nhiên sẽ không đổi ý, tuy nhiên ta không nói là đồng bọn của ta không động thủ, bọn họ không mang tới chăm dạy như vậy đâu. Ta nghĩ, bọn họ thì thời gian này hẳn là đã động thủ rồi.”
“Ổ?” Tiêu Sắt cười nói, “Nhưng bọn họ củng mang tới một vào hữu, tuy rằng đầu óc hắn không tốt, tuy nhiên công phu trên tay
<Tử y Hầu>
“Nghe phong biện vị, chướng mục sát nhân.” Tên thiếu tướng trang phục đen ở ngoài Cô Hư ván cười lạnh một tiếng, “Nếu hướng dẫn dẫn cần phải nhiêu đó mà cũng phá sở hữu Cô Hư trận, ngươi cũng quá thơ ngây rồi.” Hắn từ trong lòng ngực móc ra một cây sáo, tiếp đó một khúc thê lương thanh lãnh liền vang lên, mà ngày hôm nay đang là ban đêm, liền trở nên rất quỷ dị.
Hai bề ngoài trong Cô Hư ván song song nghe sở hữu khúc này. Đường Liên không khỏi nhăn mày.
Lôi Vô Kiệt hướng dẫn dẫn nhận ra trong nháy mắt, cảm nhận mặc nhiên thư gió lặng bỗng dưng trở nên thê lương, tuy nhiên lại bổ xung như là có bề ngoài động gió. Lúc hắn đang nhìn từ dự, vài đạo tiến công cũng hướng hắn oánh úp. Tuy rằng ch nửa khắc trạm khắc hắn đả
<Vô Tâm trộn thượng>
(Tiểu yêu nghiệt lên sàn ~♡v♡~)
Đường Liên thấp giọng hỏi: “Vừa nãy ở Mỹ Nhân trang, Tiêu Sắt từng nói hắn không biết võ công, hắn tới thì mang tới thiên tài gì?”
Lôi Vô Kiệt kinh ngạc: “Không thể nào. Ta từng thấy Tiêu Sắt tiến hành võ công, tay không vận khí khiến cho tám cánh cửa tuy vậy song khép lại.”
Trong chuyện tuy vậy thân thể nói chuyện với nhau, bề ngoài trang phục đen nhìn Tiêu Sắt hốt nhiên xuất hiện, cũng không hành động thiếu suy nghĩ. Mà Tiêu Sắt ở trên cỗ ván đứng đó một chuyện lâu chuyện sau, thốt nhiên nhảy xuống, chân nhấc lên liền đá bay nắp quan tài.
“Dừng tay!” Đường Liên thịnh nộ quát.
Chính là đả không còn kịp rồi, cỗ ván nghiêm trọng dừng trên mặt đất, một trắng tay trẻo thốt nhiên với cỗ ván
*Chương này được nội dung ảnh, nếu như phái đẹp không thấy nội dung chương, vui lòng bật chiết xuất độ hiện hình hình ảnh của trình kiểm nghiệm mục đích là đọc.
Lôi Vô Kiệt kinh hãi: “Là ngươi!”
“Bọn họ trái nhiên còn ở nơi này.” Một ngoại hình đầu bạc dừng bên cạnh tử y.
“Đường Liên và tiểu tử Lôi ở nhà thật đều túi trúng của ta một chưởng, trong vòng ba canh thời khắc không thể vận công chữa trị thương được.” Người trang phục tím góc nhìn ở trong phòng quét một vòng, cuối vào với nghỉ ngơi nhìn vô tâm tọa lạc trên ghế dài, “Là hắn?”
Bạch Phát Tiên bằng bây giờ cũng không an tâm tới Vô Tâm, hắn chau mày, quát: “Mang đi!” Vừa nói xong, ngoại hình trang phục tím củng nhảy dựng lên, lao về phía Vô Tâm. Nhưng mà một ngoại hình so với hắn càng nhanh chóng hơn, lắc nó tôi một cái liền chắn trước mặt Vô
...
Bình luận (0)